– Em ơi, cho anh nha!
– Cho gì hả anh ?
– Em còn hỏi thế nữa, cho anh làm chuyện ấy chứ còn cho gì nữa.
– Anh và em yêu nhau được bao lâu rồi?
– 3 tháng
– Anh yêu em nhiều như thế nào?
– Yêu nhiều, rất nhiều, em còn quan trọng hơn mạng sống của anh, thiếu em anh không thể sống nổi.
– Anh có xác định cưới em không?
– Đương nhiên là có rồi, khi làm chuyện ấy xong thì anh phải có trách nhiệm với em chứ.
– Vậy anh có chấp nhận 1 cô gái dễ dãi đã mất trinh làm vợ mình không?
– Gì cơ ?? Ý em là…
– Vâng, ý em là thế. Anh có chấp nhận không?
– Anh thật không ngờ em là loại con gái dễ dãi như vậy, anh quen em cũng đã được 3 tháng, lúc mới yêu nhau anh cứ tưởng em là loại con gái tử tế, giờ em mới lộ bộ mặt thật biến chất của em ra. Chia tay đi, anh không thể chấp nhận loại con gái dễ dãi quan hệ trước hôn nhân như em làm vợ.
– Vâng, yêu nhau 3 tháng, và giờ cũng là lúc anh lộ bộ mặt khốn nạn của anh ra. Anh nói yêu em nhiều, em còn quan trọng hơn mạng sống của anh, thiếu em anh không thể sống nổi, vậy mà chỉ vì lý do em không còn trong sạch mà chia tay? Còn nữa, anh nói không thể chấp nhận loại con gái dễ dãi quan hệ trước hôn nhân, vậy giờ mà em đồng ý cho anh, chắc sau này anh cũng nói em đã quan hệ trước hôn nhân, dễ dãi với anh được nên với thằng khác cũng thế nên không chấp nhận em làm vợ,rồi quay đi chùi mép. Vậy lúc đó tính sao?
Còn em chưa từng dễ dãi với ai, nếu lên giường với anh, khi bước xuống giường, anh vẫn là anh, em thành 1 con đàn bà, anh không mất gì, phần em thì coi như mất tất cả, thế nên yêu thương chưa đủ, thì đừng ngủ với em. Ok chia tay, em cũng không chấp nhận loại con trai như anh làm chồng.
Bye anh!
BIẾT TRÂN TRỌNG CHÍNH MÌNH MỚI CÓ ĐƯỢC MỘT CUỘC SỐNG CHÂN CHÍNH
Làm người hiểu được chính mình còn khó hơn hiểu được người khác gấp vạn lần, cũng như trân trọng chính mình khó hơn muôn phần so với việc trân trọng người khác.
Có được một sức khỏe thích đáng và một tâm lý tự tôn đủ đầy, kiên cường đối diện với sóng gió cuộc đời. Không vì những mê hoặc bề ngoài của xã hội mà mất đi bản thân, không vì khó khăn nhất thời mà phủ định chính mình ấy mới là điều trân quý.
Thời thời khắc khắc tâm bình, khí hoà mà nhìn lại bản thân, nếu như ngay cả chính mình còn không thể chấp nhận thì nói gì đến người khác. Vậy nên, làm người sống sao mà có thể khiến bản thân trân trọng được chính mình trước đã.