Cậu bé đứng trước tủ kính, nhìn chằm chằm vào những chiếc bá

Rate this post

Cậu bé đứng trước tủ kính, nhìn chằm chằm vào những chiếc bá

Có một người mẹ dắt theo cậu con trai cùng đi ra chợ, lúc đi ngang qua một tiệm bánh, mùi bánh thơm phức từ trong cửa tiệm bốc ra, trong tủ kính bày đủ các loại bánh ngọt với đủ hương vị vừa mới làm xong.

Cậu bé đứng trước tủ kính, nhìn chằm chằm vào những chiếc bánh kem khoái khẩu, người mẹ biết được tâm tư của cậu, liền chiều ý cậu bé, chọn cậu một miếng bánh kem vị chocolate mà cậu thích nhất.

Khi nhân viên cửa tiệm gói xong miếng bánh, trao cho cậu, cậu bé vui mừng nhảy nhót, muốn đưa lên miệng ăn ngay.

Nhưng thời gian đã gần đến giữa trưa, để tránh cậu bé bỏ lỡ bữa chính, người mẹ giật lấy miếng bánh kem từ tay cậu bé đem cất, và nói với cậu rằng: “Đợi đến chiều chúng ta mới ăn có được không?”.

Cậu bé vốn dĩ tâm trạng đang vui, bất chợt phải chịu đả kích lớn như vậy, liền ngồi xổm xuống đường quấy khóc ầm lên, quyết không chịu đứng dậy, hét lớn: “Mẹ xấu lắm.. mẹ xấu lắm…” khiến mọi người đi đường đều ngoảnh đầu lại nhìn, người mẹ cảm thấy lúng túng, không biết làm sao mới phải.

Nhìn lại bản thân, có phải chúng ta cũng giống như cậu bé muốn ăn bánh kem cho bằng được phải không? Khi CÓ thì vui sướng, khi MẤT đi lại đau khổ. Giá mà chúng ta nghĩ rằng: Mất đi thì xem như chúng ta trở lại vị trí ban đầu thôi, thì nhẹ lòng làm sao!

Triết gia Hy Lạp Socrates đã nói: “Những thứ mà chúng ta sở hữu, chúng sẽ làm chủ chúng ta.”

Muốn sống vui vẻ, không phải là phải có cho bằng được hết thảy những thứ mà mình muốn có, mà là phải để bản thân “không có nó cũng được”. Đừng cho rằng, trên đời này có thứ gì nhất định phải có cho bằng được nó mới được, là thứ tuyệt đối không thể từ bỏ.

Cũng như cậu bé này trước khi được mẹ mua cho bánh kem, vốn cũng chẳng có gì cả, bây giờ người mẹ lấy mất bánh kem, cùng lắm chỉ là quay lại trạng thái ban đầu, cũng không hề mất mát gì cả, như vậy có gì phải đau lòng chứ?

(st)

Ở đời có khi không hẹn được lần sau, không còn cơ hội bù đắp, không có chuyện tạm dừng rồi sau này tiếp tục.

Đôi khi chuyện vừa qua đi đã trở thành vĩnh viễn, do vậy chúng ta nên hết mình – trân trọng lấy hiện tại.

Cuộc sống vẫn vậy nếu nó lấy đi thứ gì của bạn, thì thế nào nó cũng bù lại cho bạn thứ khác, chỉ có điều là bạn có chịu đi tìm hay không thôi.

Con người trở nên cô đơn vì trong cuộc đời, thay vì xây những chiếc cầu người ta lại xây những bức tường.

Gian nan là nấc thang thành công của người trí, cũng là vực thẳm của kẻ hèn nhát và biếng lười

Niềm vui luôn đi cùng những người khoan dung, của cải luôn sánh vai cùng những người biết giữ chữ tín, trí tuệ luôn song hành cùng những người cao thượng, sức hấp dẫn luôn xuất hiện bên người hài hước và sức khỏe luôn đến với những người vui vẻ, mở rộng trái tim.

Hạnh phúc là khi bạn cảm thấy hài lòng với bạn thân mà không cần sự đồng tình từ ai đó. Bạn phải đối xử tốt với chính bản thân mình trước khi muốn có mối quan hệ tốt với những người khác. Bạn phải tự thấy bản thân mình có giá trị thì mới có thể tự tin trong mắt người khác.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top