Từ khi chúng ta đánh mất tuổi thơ của mình.Khi còn bé, ta ng

Rate this post

Từ khi chúng ta đánh mất tuổi thơ của mình.Khi còn bé, ta ng

Đời chúng ta bắt đầu trở nên khó khăn, bất an, tệ hại từ khi nào?

Từ khi chúng ta đánh mất tuổi thơ của mình.

Khi còn bé, ta ngây thơ và thuần khiết. Ta cực kỳ sáng tạo và cực kỳ say mê. Trí tưởng tượng của ta không hề biết đến mọi ranh giới và những giấc mơ của ta không hề bị giới hạn. Ta tin người khác và có niềm tin vào chính mình. Ta sống trọn vẹn và tận hưởng mọi món quà giản dị mà cuộc sống đều đặn mang lại cho ta.

Nhưng rồi, ta phản bội chính mình.

Ta bắt đầu dành cuộc đời mình để lý giải, phán xét và lo lắng chứ không phải bỏ qua, nhảy múa và chơi đùa. Ta trở thành kẻ ba phải, suy nghĩ, hành động và điều khiển bản thân mình theo mong muốn – nhận xét – đánh giá – kỳ vọng của những người xung quanh. Cứ thế, cái vĩ đại trong ta bắt đầu bị che lấp.

Ta luôn có cơ hội để tìm lại chính mình – con người vĩ đại trong mình. Hãy bắt đầu ngay lúc này!

(st)

Người ta thường bảo nhau tuổi trẻ nên sai trước để đúng sau nhưng phải là loại sai có thể sửa được, thế nào để phân biệt những lỗi có thể sửa và những va vấp không thể tha thứ? Dễ thôi; trước khi tạo ra lỗi, hãy tưởng tượng cách nó được phục hồi, nơi có thể tái chế, người có thể chữa lành, thời gian hàn gắn, giá phải trả… nếu không thể trả lời nổi một lèo, thì đừng nên tạo ra thứ sẽ khiến mình hối hận.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top